Ngoài những nét đẹp mang đậm tính hiện đại, tại Đà Nẵng cũng lưu giữ không ít những vẻ đẹp truyền thống lâu đời. Nằm dưới chân bán đảo Sơn Trà, làng chài cổ Mân Thái chẳng biết có tự bao giờ, chỉ biết rằng khi Sơn Trà còn hoang vắng, người dân nơi đây đã sống bằng nghề đánh bắt hải sản.
Làng chài cổ Mân Thái chẳng biết có tự bao giờ, chỉ biết rằng khi Sơn Trà còn hoang vắng, người dân ở đây sống bằng nghề đánh bắt hải sản để mưu sinh, rồi lập làng. Lâu dần, ngôi làng trở thành bến đậu bình yên, nuôi dưỡng biết bao thế hệ người con Mân Thái. Trên đường đến làng chài Mân Thái, du khách sẽ được ngắm nhìn bán đảo Sơn Trà yên bình trong nắng mai.
Ghé đến đây vào mỗi sáng sớm, du khách sẽ được chứng kiến nhịp sống sôi động của người dân chài. Mặc cho cuộc mưu sinh nhọc nhằn nhưng người làng Mân Thái vẫn nở trên môi nụ cười hiền hậu.
Nhộn nhịp nhất là vào lúc sáng mai. Trong ánh bình minh, tiếng í ới, tiếng người gọi nhau vang động như đánh thức cả một vùng Sơn Trà đang còn ngái ngủ. Từ những chiếc thuyền thúng trĩu, những con cá tươi ngon thân bạc trắng theo chân các chị, các mẹ tỏa đi các chợ ở Đà Nẵng cho kịp buổi chợ sáng.
Với người làng Mân Thái, biển là làng mà làng cũng là biển. Những đứa con Mân Thái lớn lên, rời làng đi xa quê hương lập nghiệp, nhưng lúc rảnh rỗi hay khi mỏi mệt, họ lại trở về với làng, về để được ôm biển vào lòng, để biển cuốn trôi đi bao nhiêu muộn phiền của cuộc bon chen nơi phố thị và để tìm lại sự bình yên cho tâm hồn. Sự nhọc nhằn, chịu khó của những ngư dân nơi đây đã được truyền qua biết bao thế hệ. Nét sinh hoạt, lao động bản địa như kéo lưới, quăng chài theo kiểu truyền thống như đi bằng thuyền thúng, cả gia đình cùng chung tay thu lưới vào bờ. Niềm vui qua từng nụ cười, cử chỉ cũng đã đủ làm lòng người được hạnh phúc.
Có lẽ, đẹp nhất khi chiêm ngưỡng làng chài Mân Thái vẫn là khi bình minh. Khoảng thời gian bình minh trên bãi biển Mân Thái chính là những giây phút hạnh phúc, tràn ngập sức sống của những thế hệ người dân nơi đây.
Sự vất vả, mệt nhọc có thể thấy được qua từng giọt mồ hôi đã được đền đáp bằng những mẻ lưới cá tôm . Dường như, những điều đó đã được sắp đặt trước khi họ có được cái duyên được sống, được làm ăn trên vùng biển cha ông bao đời nay. Cái không khí mặn nồng mùi hương của biển, của hải sản gần bờ lan tỏa khắp một vùng. Đó cũng là điều thú vị nhất, điều tự hào nhất mà nơi đây có được.